Trình Tiến nhớ lại lúc nghỉ hè Trình Lượng bận tới mức không về nhà, chấp nhận lời giải thích của anh ấy, bừng tỉnh nói: “Bảo sao hai tháng nghỉ hè cứ thấy em chạy ra ngoài suốt, Mạn Mạn cũng không hay về, hóa ra là đi kiếm tiền à! Hai đứa cũng thật là, nói với anh một tiếng thì có làm sao? Chẳng lẽ anh lại nói cho người ngoài biết chuyện này ư?”
Trình Lượng nghĩ thầm anh ấy có thể giấu giúp bọn họ, nhưng La Văn Hân thì chưa chắc, nhưng nghĩ thôi chứ không nói ra lời này, gãi đầu nói: “À, tại lúc đó bận quá thôi, em cũng đâu gặp được anh.”
Trình Tiến nghĩ lại thấy cũng đúng, tiện thể hỏi: “Được, vậy em tính cho cha mẹ bao nhiêu tiền mua quần áo? Để anh góp tiền với em.”
Trình Lượng phất tay nói: “Góp tiền thì không cần, để em trả là được.”
Trình Tiến không chịu, nói: “Như vậy sao được, mặc dù em kiếm được tiền, nhưng nếu là để biếu cha mẹ thì dù gì anh cũng phải góp một chút chứ.”
“Thật sự không cần...” Trình Lượng thấy Trình Tiến kiên quyết như thế, đành phải nói: “Em nói thật với anh, hồi hè chúng em kiếm tiền, em được chia tới bốn con số...”
Nghe đến đó, Trình Tiến giật mình thốt ra: “Nhiều như vậy sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT