Trình Mạn sợ Trình Lượng sẽ nói để họ về nhà thử sẽ biết, nên cô lên tiếng trước anh: “Chúng ta dựng một sạp hàng ở bên đường, để bọn họ màng đồ về nhà thử, vậy là thế nào để họ tin rằng chúng ta không phải là đám lừa đảo vừa quay lưng đã bỏ chạy?”
“Ai lại dùng radio đi lừa người ta?”
Trình Mạn nhắc nhở: “Là radio cũ.”
“Mặc dù là radio cũ nhưng chúng ta cũng phải bỏ tiền ra để mua lại, làm gì có ai đi lừa gạt người khác mà phí tâm phí sức như vậy?” Trình Lượng nói: “Hơn nữa loại chuyện này nếu bị bắt mà xử lý không cẩn thận còn bị xử bắn đấy, chỉ vì mười mấy tệ anh có đến mức như thế không?”
Trình Mạn trầm mặc một lát rồi nói: “Anh hai, anh nghĩ như vậy thì sau này rất dễ bị lừa đấy.”
“Hả?”
“Chúng ta là người tốt nên chúng ta mới xem xét đến những vấn đề này, còn người xấu thì không nghĩ như vậy, giống như những kẻ buôn người, chẳng lẽ họ không biết rằng mình sẽ bị bắn nếu làm những điều này sao? Nhưng hàng năm trẻ em vẫn bị bắt cóc.” Trình Mạn lấy ví dụ: “Người xấu trước khi làm việc xấu, điều họ nghĩ là chỉ cần cẩn thận thì sẽ không bị bắt. Họ cũng cho rằng sau khi làm xong việc này họ sẽ dừng lại và sống một cuộc sống tốt đẹp, vì vậy làm người thì tốt nhất vẫn nên cảnh giác một chút mới tốt.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play