Dù sao thì việc kinh doanh có tốt hay không thì bộ phận kinh doanh này vẫn tiếp tục mở cửa, lương của họ vẫn sẽ như vậy.
Mặc dù thái độ của nhân viên chỉ ở mức bình thường, nhưng Trình Mạn không hề bị vẻ mặt lạnh lùng của anh ta dọa sợ, cô nói tiếp: “Là thế này, chúng tôi có một lô đài phát thanh cũ muốn bán, muốn mượn khoảng đất trống trước cửa hàng của anh để mở gian hàng trong hai ngày, trong khoảng thời gian này chúng tôi cần dùng ổ cắm có kết nối nguồn điện, không biết anh có thể quyết định được không?”
Nhân viên hừ lạnh một tiếng: “Các người là ai? Dựa vào đâu mà nói mượn chỗ là mượn chỗ, mượn ổ cắm là cho mượn ổ cắm?”
“Anh ơi, chúng tôi mượn khoảng trống trước cửa hàng của anh cũng không mượn không, mượn ổ điện của anh cũng không mượn không, mỗi ngày một tệ anh thế có được không?”
“Mạn…”
Trình Lượng vừa định lên tiếng thì thấy Trình Mạn quay đầu lại nhìn anh ấy bằng ánh mắt an ủi, anh ấy do dự một lát rồi nuốt xuống những lời muốn nói.
Nhân viên kinh doanh cửa hàng ngũ kim tỏ ra bối rối hỏi: “Một ngày một tệ?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT