Xem qua radio, Trình Mạn lại bảo Trình Lượng xem đèn pin và đồng hồ báo thức, cho ra kết luận, người trước sửa nó không rẻ hơn mua lại đèn pin mới bao nhiêu, tặng cũng không được, dùng tiền mua thì không đáng. Người sau cũng đưa ra định giá, cùng tặng không kém nhiều lắm.
Tình huống của đồng hồ đeo tay cũng không quá lạc quan, nhưng bởi vì Trình Lượng chưa từng sửa qua, không biết sửa nó phải tốn bao nhiêu tiền, cho nên không có cách nào xác định được giá.
Nói cách khác, Trình Mạn và Lục Bình Châu ở dưới lầu đi dạo một tiếng, những món đồ tìm ra cũng không có gì đáng giá, càng không cần phải so sánh với thu hoạch của Trình Lượng.
Nhưng cân nhắc đến việc người đi lên lầu hai rất ít, kết quả như vậy cũng coi như có thể hiểu được.
Trình Lượng kiểm tra xong, ba người lập tức ôm đồ đi xuống lầu.
Có thể là do đồ bọn họ lấy xuống quá rách nát, nhân viên công tác ở chợ đồ cũ xem xong thì khóe miệng hơi giật giật, xác nhận lại hỏi: “Mấy người muốn mua những thứ này sao?”
“Đúng vậy, em và đối tượng của em sắp kết hôn rồi, muốn mua thêm vài món đồ lớn, nhưng điều kiện nhà anh ấy không được tốt lắm, mua không nổi đồ mới, vừa lúc anh em biết sửa đồ, nên muốn mua vài thứ về xem có thể sửa lại được hay không.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT