Lúc đó Trình Mạn đã nghĩ, đây không phải là đãi ngộ quốc bảo tiêu chuẩn sao? Lập tức mua cái chén này về.
Kết quả sau khi trở về đi rửa sạch sẽ, hình thức đúng là đồ cổ, nhưng dưới chén lại có ấn ký, là đồ sứ lò nung mô phỏng của thời Dân Quốc. Chỉ là lúc trước chén quá bẩn, ấn ký bị che khuất, hơn nữa bởi vì cô quá kích động, sợ hủy mất đồ cổ, cho nên xem xét không kỹ lưỡng.
Cũng may cái chén này không đắt, chỉ có một đồng, Vương Thu Mai biết được thì không nói gì với cô, chỉ là sau khi biết được suy nghĩ này của cô thì rất chân thành thật ý hỏi một câu: “Con có bị ngốc hay không?”
Từ đó về sau, Trình Mạn đã bỏ xuống suy nghĩ đến chợ đồ cũ tìm bảo vật.
Cô không có cái mệnh đó!
Nhưng ai có thể nghĩ đến, quanh đi quẩn lại vài năm sau cô lại đi tới nơi này, chỉ là thứ bây giờ cô muốn tìm không phải là đồ cổ, mà là những món đồ điện đã vô cùng hư hỏng.
Vận may của Trình Mạn không tệ, rất nhanh đã phát hiện một cái radio cũ ở góc đông bắc lầu một.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play