06

Trấn Định phủ nổi danh với kỹ viện Yên Tuyết Lâu, Mộng Ngư đến đó vào ban ngày. Vừa bước xuống xe ngựa, dưới chân nàng liền xuất hiện một nữ nhân thân thể đầy vết roi nằm sóng soài.  

Mụ tú bà vừa cười làm lành với Mộng Ngư, vừa mắng chửi người phụ nữ nọ:  

"Ngươi nhìn lại cái bộ dạng mình bây giờ đi, còn dám bày đặt ra vẻ hoa khôi à?"  

Hóa ra, đây là một cựu hoa khôi tên Tâm Ngọc, tuổi đã lớn, vì đòi tiền tú bà để chữa bệnh mà bị đánh đập dã man.  

Mộng Ngư nổi lòng trắc ẩn, bỏ tiền chuộc nàng ta ra.  

Trong lúc giúp Tâm Ngọc chữa bệnh, Mộng Ngư cũng không để thời gian trôi qua vô ích, tiếp tục tìm người thích hợp để thực hiện kế hoạch của mình.  

Thế nhưng tìm mãi vẫn không ai đạt yêu cầu.  

Người xinh đẹp thì không đủ thông minh, mà người thông minh lại không đủ xinh đẹp.  

Khi Mộng Ngư đã chuẩn bị tâm lý trở về tay trắng, Tâm Ngọc bất ngờ tự đề cử:  

"Tiểu thư thấy ta thế nào?"  

Bệnh của Tâm Ngọc chưa khỏi hẳn, thân hình mảnh mai như liễu yếu đào tơ, khiến người ta dễ dàng sinh lòng thương cảm. Lương Bách Thiện chỉ cần liếc mắt một cái là chắc chắn sẽ bị cuốn vào.  

Mộng Ngư đáp:  

"Cô thì dư sức, chỉ là ta thấy không đáng. Cô vất vả lắm mới thoát được hố lửa, sao còn muốn nhảy vào?"  

Mộng Ngư tự thấy mình có phần mềm lòng, nhưng nữ nhân trước mắt thực sự rất đáng thương.  

Tâm Ngọc vốn là thiên kim tiểu thư của một gia đình quan lại, vì liên lụy từ cha và huynh mà sa vào chốn phong trần.  

Tâm Ngọc cười khổ:  

"Chung quy ta cũng chẳng có nơi nào để đi. Thay tiểu thư hoàn thành kế hoạch này, cũng coi như báo đáp ân tình to lớn của tiểu thư vậy."  

 

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play