Ở bên ngoài may mắn người bị nạn còn trong bệnh viện để sơ cứu và rửa vết thương nên tôi có dịp tiếp xúc và hỏi thăm họ tình hình, cũng may tôi giữ được bình tĩnh không còn hốt hoảng như khi nghe tin Đức bị tai nạn nên sau một hồi trao đổi và nói chuyện phải trái thì tôi cũng nhận được tín hiệu đáng mừng và cảm ơn họ rối rít khi người ta đồng ý chấp nhận cầm lấy số tiền bồi thường mà tôi đưa rồi đồng ý bỏ qua cho Đức không thưa anh ra công an…
Giải quyết xong mọi chuyện vì xe của họ hư phải để bên gara đem xe về cửa hàng sửa chữa nên tôi có nhờ chú Mỹ đưa họ về nhà, còn tôi thì ở lại bệnh viện chờ đợi Đức tỉnh lại, cũng mừng là bác sĩ thông báo anh không bị gì nguy hiểm cả, do ảnh hưởng của rượu nên choáng váng xíu thôi.
Ngồi trong phòng bệnh chờ đợi đến trưa thì ba tôi có ghé sang hỏi thăm tình hình của Đức và có Mỹ Lan ghé qua viện thăm anh do Uyên cũng vừa trở lại Sài Gòn hôm trước, nhưng chờ mãi mà Đức không tỉnh lại, cuối cùng ba tôi đành phải về trước để lo việc công ty, Mỹ Lan có ở lâu hơn với tôi, hai chị em ngồi ở ghế đá bên ngoài khuôn viện bệnh viện trò chuyện đủ thứ, và trong giây lát Mỹ Lan có lên tiếng hỏi lại chuyện của tôi lúc ở nhà em.
"Chị Huyền em không tin chị và tên Dũng kia có tình cảm đâu, có phải có điều gì đó mà chị khó nói phải không hả chị?
Nghe Mỹ Lan nhắc lại tôi có hơi bất ngờ liền đắn đo lên tiếng thăm dò ý của Uyên
"Tại sao em không tin hả?
Mỹ Lan tự tin giải thích suy nghĩ của mình
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT