Phùng Vạn Ứng đã nghe được lời nàng ta và Phó Minh Hoa nói với nhau.
Nhìn dáng vẻ vừa rồi của Phó hầu gia, vô cùng dọa người, sợ là sau này sẽ không thể thiếu được việc phạt nàng ta một trận.
Trong lúc nhất thời trong lòng Phó Minh Hà càng thêm oán hận Phó Minh Hoa, nói chuyện với nàng chỉ gây thêm phiền toái, trong khi đó nàng vẫn không sao, bởi nàng đã xuất giá, còn gả cho vương gia, ai dám phạt nàng chứ?
Phó hầu gia vừa nãy chỉ nổi nóng với một mình mình! Phó Minh Hoa còn mở miệng 'Vật báu vô giá dễ dàng cầu được, lang quân có tình khó tìm" nếu người gả cho Tam hoàng tử chính là mình, hôm nay người bị phạt tuyệt đối không thể nào là Phó Minh Hà nàng ta được!
Nhưng lúc vương gia rời đi mặc dù không thể nhìn thấy sắc mặt của hắn là tốt hay xấu, nhưng Phó Minh Hà nhớ tới lời nói vừa rồi của Phó Minh Hoa, rõ ràng chính là đang ám chỉ vương gia không tốt, tuy rằng nói còn chưa dứt lời, nhưng nàng ta nghe được, chắc hẳn Tần vương cũng đã nghe được.
Nàng ta thở phào nhẹ nhõm một hơi, lại có chút sợ hãi, dẫn theo người vội vàng rời đi.
Phó Minh Hoa đi theo Yến Truy rời khỏi chỗ ngồi khi nãy, hắn cũng không nói chuyện, mà ôm nàng ngày càng chặt hơn

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play