Phó Minh Hà tự nhận xuất thân của mình tốt hơn nữ nhi của Phùng Vạn Ứng, nếu không phải lúc trước phụ thân nàng ta mất sớm, nàng ta hiện tại cũng là nữ nhi của Thế tử, Phùng Vạn Ứng sao xứng đôi với nàng ta?
Suốt ngày nàng ta cứ so bì mình gả không tốt bằng Phùng Thị, Phùng Vạn Ứng tuổi còn lớn như vậy, làm cha nàng ta cũng còn được.
"Chuyện không có rơi xuống đầu ngươi, nếu ngươi gả thấp, ngươi có vui không?"
Phó Minh Hà tức giận bất bình hỏi lại, Phó Minh Hoa gật đầu: "Ta sẽ không vui."
Nàng ta ngẩn người, hiển nhiên không nghĩ tới Phó Minh Hoa có thể trực tiếp nói ra miệng ba chữ 'sẽ không vui' như vậy, phục hồi tinh thần lại mới nói: "Ngươi cũng đã không vui, vậy ngươi dựa vào cái gì để giáo huấn ta."
"Không vui có ích gì không?" Phó Minh Hoa hỏi ngược lại Phó Minh Hà.
Nếu gả thấp quả thật đổi thành ai cũng sẽ không vui vẻ, thế nhưng không vui cũng không có tác dụng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT