Bàn tay Phó Minh Hoa đặt ở trên đùi dần dần nắm chặt, Yến Truy nhìn nàng không lên tiếng, khóe miệng bên trái khẽ cong lên, khí thế trên người cũng giảm hơn phân nửa: "Nếu ta không thành toàn, vậy nàng dĩ nhiên là không nợ ta ân tình rồi."
Trong lời nói của hắn cất giấu cái bẫy, Phó Minh Hoa nhíu lông mày, Yến Truy nhất quyết không tha, nàng duỗi tay ra, Yến Truy nhìn động tác của nàng, mỉm cười không lên tiếng.
"Điện hạ cảm thấy đôi tay này của thần nữ như thế nào?"
Yến Truy mở miệng nói: "Tay như búp măng, da trắng nõn nà. Cổ như ngó sen, răng như hạt bầu, mắt đẹp mày ngài."
Tuy nói thân là hoàng tử, nhưng khi lớn lên, Yến Truy dù chưa nhậm chức, nhưng mỗi ngày cũng không có rảnh rỗi.
Nhưng ngoài võ nghệ cưỡi ngựa bắn cung, thì tài văn chương của hắn cũng không thua võ nghệ kia.
Phó Minh Hoa trong lòng hiểu rõ, nghe Yến Truy khen nàng, nhưng chỉ là cười nhạt một tiếng, sờ lên tay của mình:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play