"Bên trong hình như có đồ gì đấy, Truy nhi nói con nhất định sẽ thích." Thôi Quý phi cười không ngớt, hiển nhiên là biết rõ Phó Minh Hoa muốn hỏi chuyện gì rồi nên trực tiếp nói ra luôn.
Chỉ là Phó Minh Hoa cảm thấy có chút rất không thích hợp, khi Thôi Quý phi nói xong lời này, trong ánh mắt giống như có gì đó khác lạ, nàng nghĩ tới nghĩ lui, 'Tạ thị' đã chết, hôm nay mình cũng không có cái gì đáng phải để mẹ con họ mưu đồ.
Nàng bày mưu tính kế cho Thôi Quý phi, bất quá chỉ để thoát khỏi kết cục trong giấc mơ mà thôi.
"Nương nương là nói, cái hộp tinh xảo mà Lỗ thị lưu lại?"
Thôi Quý phi đã nói trực tiếp ra như vậy rồi, nên Phó Minh Hoa cũng sẽ không vòng vo với bà nữa: "Cái hộp này thật sự quá quý trọng, Minh Hoa không dám nhận."
"Truy nhi bỏ vật gì vào trong hộp, ta cũng không rõ ràng lắm, nhưng Nguyên Nương này, cái hộp này là do Lỗ thị làm ra, là một món đồ thủ công cực kỳ quý hiếm, đừng nói gỗ đàn hương giáng hương hoàng này đáng giá ngàn vàng, dù là tay nghề khéo léo của Lỗ thị, cũng đáng để con nhận lấy." Thôi Quý phi thấy nàng định nói, không khỏi chuyển đề tài: "Thành thật mà nói, ta với mẫu thân con cũng coi như là bạn cũ chốn khuê phòng, giữa hai nhà còn kết duyên tần tấn, con và Truy nhi cũng coi như có quan hệ, nếu như rỗi rãnh, thì thường tiến cung tâm sự với ta nhé."
"Nương nương..."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play