Chưởng quầy cả ngày đều khảy bàn tính nên luôn bị mỏi lưng đau vai, đến giữa trưa thì lười biếng duỗi người, đúng lúc trùng hợp thấy Quý Ngọc Trạch đang đứng trên lầu hai.
Không hiểu vì sao, làn da chàng từ trước đến nay đều đã mang vẻ tái nhợt bệnh hoạn, nhưng không hề làm giảm phong thái, mày mắt tú lệ, hàng mi dài cong vút rủ xuống che đi đôi mắt, tạo nên một tầng bóng mờ gãi đúng chỗ ngứa của người nhìn.
Thêm chút âm nhu chi mỹ, như mai đỏ trên nền tuyết trắng, vẻ yêu dã thấm đẫm sắc máu.
Vì kinh doanh khách điếm đã vài thập niên nên chưởng quầy gặp qua vô số người.
Nhưng chưa từng thấy ai như vị lang quân này, diện mạo thanh nhuận như ngọc, lời nói cử chỉ ôn hòa, nhưng ánh mắt vô tình lộ ra đôi khi có thể khiến người đã nửa bước vào quan tài như ông cũng phải rụt rè.
Tựa như hiện tại.
Quý Ngọc Trạch đang nhìn về phía cửa khách điếm, dù vẻ mặt vẫn bình thường, nhưng chưởng quầy mơ hồ cảm thấy có gì đó không đúng, mà điều gì lại không thể nói ra được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play