Phù Nguyệt ngay lúc Quý Ngọc Trạch vừa vén váy lên để chuẩn bị tiến vào, nàng liền rụt chân lại, chiếc xiềng xích phát ra thanh âm leng keng trong trẻo.
Thế nhưng muốn giúp nàng làm cái kia, Phù Nguyệt vạn lần không ngờ tới tình tiết trong tiểu thuyết này sẽ phát sinh trên người mình.
Tay Quý Ngọc Trạch dừng lại, tầm mắt theo đó nâng lên, rơi xuống khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng, kiên nhẫn chờ đợi lý do từ chối của nàng.
Sau một hồi lâu, Phù Nguyệt vắt óc suy nghĩ: “Ta không quá muốn, hôm nay mệt lắm, ta muốn nghỉ ngơi sớm, chàng cũng vậy, đại phu nói nên nghỉ ngơi cho tốt.”
Im lặng vài giây, Quý Ngọc Trạch chậm rãi thu tay lại, làn váy một lần nữa rơi xuống, nhẹ nhàng chạm vào mắt cá chân Phù Nguyệt khiến nàng giật mình.
Chàng ngước mắt, đôi mắt ngấn nước, thần sắc không hề từ chối ngượng ngùng hay khó chịu, khóe môi vẫn hơi cong như cũ: “Nàng cứ ngủ đi, ta tự làm là được.”
Phù Nguyệt cứng đờ, biết rõ dù chính mình không làm gì mà để tùy ý chàng làm, thì tiếp theo sợ là sẽ lại trải qua một hồi chuyện đó.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play