Thấy Phù Nguyệt ngẩn người, Quý Ngọc Trạch khẽ cười một tiếng, đầu ngón tay như lông chim lướt qua khóe môi nàng dính chút đường: “Nguyệt Nương, nàng không ăn sao?”
Mới ăn có một viên, sao có thể không ăn nữa.
Phù Nguyệt hoàn hồn mà né tránh ánh mắt của chàng, lộ ra nụ cười lúng túng, rồi lại há miệng định cắn tiếp viên hồ lô ngào đường.
Việc sẵn lòng ăn đồ thừa của nàng đại biểu cho điều gì, nếu người nam nhân khác làm vậy với nàng thì Phù Nguyệt có lý do để nghi ngờ rằng đối phương có chút ý gì đó với mình.
Nhưng người đó là Quý Ngọc Trạch, nên nàng cũng không thể chắc chắn được.
Sau đó, Quý Ngọc Trạch không có làm gì khác thường mà ngoan ngoãn để Phù Nguyệt nắm tay dẫn đến Thính Vũ Các, xiên hồ lô ngào đường trong tay vẫn còn nguyên vẹn.
Đến Thính Vũ Các, Phù Nguyệt đã ăn xong một xiên hồ lô ngào đường, nhưng khi nhìn qua thì thấy xiên hồ lô của chàng còn nguyên, nàng nhíu mày.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play