Không khí yên lặng một lát, Phù Nguyệt hơi dùng sức để tay giành lại quyền chủ động, Quý Ngọc Trạch dường như cũng không thích ép buộc người khác.
Chỉ cần nàng muốn rút tay về, chàng liền sẽ để nàng rút.
Nhìn Phù Nguyệt một hồi lâu, Quý Ngọc Trạch rũ hàng mi đen láy, khuôn mặt tái nhợt không chút máu mang theo nụ cười nhạt: “Nguyệt Nương có phải cảm thấy ta là một người như vậy rất kinh ngạc?”
“Xin lỗi, ta vốn dĩ là vậy, chỉ sống một mình trong một viện, người ngoài không ai biết thôi, từ nhỏ đã có rất nhiều người nói thích ta…”
Nàng an tĩnh mà nhìn chàng.
Đầu ngón tay lạnh lẽo của chàng nhẹ nhàng đùa nghịch chiếc túi tiền bên hông, Quý Ngọc Trạch cười, nụ cười không chạm đáy mắt, mang theo sự khinh thường che giấu châm biếm.
“Nhưng bọn họ thật sự thích ta sao? Ta như thế này, bọn họ còn thích sao? Nguyệt Nương chắc cũng không thích.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play