Ông Văn sống ở dưới chân núi phía bắc, phong cảnh hữu tình, bác sĩ nói nơi này thích hợp để dưỡng bệnh, môi trường cũng tốt. May mà đường không tắc lắm, nhưng khi Văn Thạc đến thì vẫn muộn một chút.
Bữa tối sắp bắt đầu, Văn Thạc về phòng thay bộ quần áo trang trọng hơn rồi đi chào ông nội. May mà tâm trạng ông nội tối nay tốt nên không trách mắng anh vì đến muộn.
Trình tự tiệc sinh nhật năm nay cũng như mọi khi, sau khi khách mời vào chỗ ngồi, đầu tiên là ông nội và một số lãnh đạo thành phố khác phát biểu, sau đó Văn Thạc sẽ lên sân khấu, thường thì lúc này bảng thành tích "lấp lánh" từ nhỏ đến lớn của anh lại được ông nội mang ra khoe khoang trước mặt mọi người, sau đó mọi người hết sức nhiệt tình bày tỏ sự ngưỡng mộ, cuối cùng bữa tiệc bắt đầu, mọi người cụng ly chúc mừng, nói cười rôm rả, cho đến khi rượu quá ba tuần, buổi tiệc sinh nhật cũng gần kết thúc.
Văn Thạc sau khi hoàn thành nhiệm vụ xã giao của mình, trước khi đến phần bánh kem đã rời khỏi bàn tiệc. Anh không thích những dịp như thế này lắm, thà ở đây còn không bằng về phòng mình.
Đi qua hành lang quen thuộc trong ký ức, Văn Thạc tìm được phòng ngủ hồi nhỏ của mình, đang định đẩy cửa bước vào thì dường như nghe thấy tiếng động gì đó từ căn phòng bên cạnh.
Bình thường ít ai đến đây, cũng bỏ trống khá lâu rồi, Văn Thạc theo bản năng nhìn cửa phòng bên cạnh, không chút suy nghĩ liền đẩy cửa ra.
Thật ra sau đó anh đã hối hận, sao tính tò mò của mình lại lớn như vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play