Ăn lẩu cay xong, buổi chiều vẫn còn khá nhiều thời gian.
Công viên đã dạo hết, cơm cũng đã mời, Nhậm Lê thanh toán xong cũng không nghĩ ra tiếp theo nên đi đâu. Gần đó có một tháp truyền hình, mua vé vào cửa có thể đi thang máy lên trên ngắm cảnh thành phố.
Văn Thạc hỏi cô: “Chiều nay cậu có vội về không?”
Nhậm Lê cả buổi sáng cũng không nhận được tin nhắn của Lâm Uyển, tự cho là mẹ hôm nay có lẽ lại đi làm thêm, bận nên không rảnh kiểm tra, liền trả lời: “Cũng không có việc gì khác.”
Văn Thạc chỉ tay về phía tháp truyền hình ở xa: “Tôi mua hai vé rồi, chúng ta lên đó dạo một vòng đi.”
Lần này Nhậm Lê không từ chối. Thang máy đi lên, tầng cao nhất của tháp truyền hình có một hành lang ngắm cảnh, mặt kính 360 độ, đứng trên đó có thể nhìn thấy dãy núi Thương Sơn xa xa với rừng cây nhuộm màu.
Thời tiết hôm nay rất đẹp, tầm nhìn rất xa, Nhậm Lê hứng thú cầm kính viễn vọng đặt sẵn ở đài quan sát nhìn một lúc. Không gian trên đó không lớn, đi một vòng cũng nhanh chóng xong từ trên xuống, cô cảm thấy mình cũng nên về rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT