Trương Hoa bị đá một cước cũng không tức giận, không trách nó thèm, chủ yếu là nó chưa từng được ăn món gì ngon như vậy.
Vài đứa trẻ khác nghe vậy cũng thèm, nhìn Phó Giang Hà bằng ánh mắt sáng rực.
Tay nghề của mẹ Phó Giang Hà quá tốt, cá trạch đó còn thơm hơn cả thịt ba chỉ. Nếu mẹ của chúng có tay nghề như vậy thì tốt biết mấy, lúc này mấy đứa trẻ chỉ hận không thể đổi mẹ với Phó Giang Hà.
Phó Giang Hà suy nghĩ một chút, chúng đã cứu Bình An về, người phụ nữ kia nhất định sẽ nấu đồ ăn ngon để thưởng cho chúng.
Nếu nấu đồ ăn ngon, tiện mang theo, người phụ nữ kia cũng sẽ để cậu bé mang đến trường chia sẻ cho các bạn cùng ăn.
“Đến lúc đó sẽ mang đồ ăn cho bọn mày, chỉ là chưa biết mang cái gì.” Phó Giang Hà sảng khoái nói: “Bình An đã bình an trở về, cô ta... mẹ tao chắc chắn sẽ nấu đồ ăn ngon cho chúng ta.”
“Thế thì tốt quá!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play