“Không cần, cũ mới gì cũng dùng được.” Khương Nguyệt vui lắm, cô đã quên mất chiếc máy may này, giờ thì tốt rồi, lại tiết kiệm được một khoản tiền.
Những phụ kiện lặt vặt trong danh sách, dì Hồng gần như tìm được hết, còn tốt hơn cả Khương Nguyệt tưởng tượng.
“Cái kim tuyến phát sáng này là cái gì, dì chạy khắp cả bách hoá tổng hợp mà không tìm thấy, còn chỉ vàng và sơn phát quang cũng không có.” Dì Hồng uống một hơi cạn một bát nước lớn, mới thở đều trở lại: “Còn cái lông công gì đó, lông gà được không?”
Lông gà quá nhỏ.
Khương Nguyệt cười nói: “Không sao, phần còn lại để cháu giải quyết, vất vả cho dì rồi. Có thế này là đã giúp đỡ rất nhiều rồi.”
“Nói gì mà vất vả không vất vả. Nghĩ đến việc may một bộ quần áo có thể kiếm được mười đồng, dì thấy mình khỏe khoắn hẳn lên.” Dì Hồng vội vã, đặt đồ xuống rồi đi luôn: “Dì phải về nấu cơm đây.”
Bữa trưa là dì Hồng mang đến, Khương Nguyệt vào bếp lấy một nắm đậu cô ve khô, một bát nấm hương khô cho dì Hồng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT