Phó Linh bị viễn cảnh cô miêu tả hấp dẫn, muốn mua gì cho Bình An thì mua, không cần phải xem sắc mặt người khác, không cần phải ngửa tay xin tiền đàn ông, không cần như bây giờ, muốn may cho con một bộ quần áo còn phải đi khắp nơi tìm vải vụn.
Phó Linh vẫn không yên tâm: “Chị không thể cứ nghỉ ngơi mãi, em để chị làm gì đó đi.”
Khương Nguyệt suy nghĩ một chút, đúng là có việc cần Phó Linh giúp: “Sắp vào đông rồi, trước đây em có mua một ít len, định đan áo len dày cho mấy đứa trẻ, nhưng mãi chưa có thời gian.”
Phó Linh cười nói: “Để chị làm.”
“Vậy thì vất vả cho chị rồi.”
“Ôi, em đừng khách sáo với chị như vậy.”
Buổi chiều dì Hồng đến may quần áo, Khương Nguyệt đưa cho bà ấy chiếc váy đuôi cá đơn giản nhất, Khương Nguyệt vẽ một hình lớn, chỉ cho dì Hồng chỗ nào cần sửa, chỗ nào chừa chỗ nối để thêm đồ trang trí.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT