Trên xe, Nguyên Dã khó chịu tìm diêm châm thuốc, ngẩng đầu lên thấy cô gái bắt trộm, anh ta chậc một tiếng: “Người ở đây hung hãn vậy sao? Ra tay nhanh gọn thế.”
Cô gái này chắc chắn là người luyện võ, trong thân thủ còn có bóng dáng của quyền Thái.
Quả nhiên Tây Bắc là nơi rồng ẩn hổ phục.
Anh ta tắt máy xuống xe, định đi xem thử.
Thằng nhóc mặc đồ đen đau đến nỗi khóc lóc thảm thiết cầu xin: “Chị ơi, bà cô ơi, tôi sai rồi! Cô tha cho tôi đi mà, là tôi nhất thời hồ đồ.”
Khương Nguyệt không để ý đến nó, lại lục soát trên người nó, từ trong cạp quần lục ra được ví, buồn nôn muốn chết. Kiểm tra tiền và sổ tem phiếu đều không mất, cô lấy tiền và giấy tờ ra, không cần cái ví nữa.
Phó Linh và dì Hồng dẫn theo hai đứa trẻ thở hồng hộc đuổi theo, lo lắng không thôi: “Không sao chứ! Lấy lại tiền là được rồi, có bị thương không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT