“Đúng vậy.” Dì Hồng nói: “Những người quản lý đó không mặc đồng phục, ẩn núp trong đám đông, chúng ta không biết ai là ai, biết đâu bây giờ họ đang theo dõi chúng ta, vẫn phải cẩn thận.”
Khương Nguyệt thầm nghĩ mình đã sơ ý, nếu không có Phó Linh nhắc nhở, cô thực sự không biết có chuyện này. Nguyên chủ chưa từng đi chợ phiên, chưa từng mua lương thực, càng không có ký ức tương tự.
Khương Nguyệt cất ví đi, lúc này, đột nhiên có người từ phía sau đụng vào cô, cô sờ túi, ví đã không cánh mà bay. Ngẩng đầu lên thì thấy một thằng nhóc chạy vụt qua, mặc một bộ đồ đen.
“Bắt trộm!”
Khương Nguyệt giao Tiểu Quả cho Phó Linh, chạy theo.
Một người đàn ông trung niên mặc đồ công nhân màu xanh chen chúc trong đám đông, ôm bụng, lén lút, thấy Khương Nguyệt vừa hét vừa đuổi theo tên trộm, sắc mặt ông ta đại biến, chạy vội về phía trước.
Hôm nay Khương Nguyệt định mua bông và vải chăn, lại không biết giá cả, cố ý mang nhiều tiền, trong ví có ba mươi đồng, còn có sổ tem phiếu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play