Vương Hoa Hoa vừa nghe xong, liền hiểu ra, đây đúng là cái phúc mà nàng không thể so bì được. 
Nàng không ngốc, nghe Lý Xuân Hạnh nói vậy, trong lòng đã tính toán cả rồi. 
Nàng biết rõ, nàng và Lý Xuân Hạnh khác nhau. 
Chớ nói đến chuyện Lý Xuân Hạnh là người thích lười biếng hay không, làm việc như thế nào, nhưng có một điều nàng nhìn rõ, người này số mệnh tốt hơn nàng. 
Nàng không cần phải thèm thuồng cái cảnh thanh tĩnh sau khi Lý Xuân Hạnh phân gia, người ta bất kể là trước hay sau khi phân gia, cuộc sống đều không hề kém. 
Sau khi phân gia thì được cha mẹ chồng yêu thương, con cái hiểu chuyện, chồng cũng lo cho gia đình. 
Vương Hoa Hoa dám khẳng định, trong những người nàng biết ở thôn này, không ai có cuộc sống tốt bằng Lý Xuân Hạnh, người phụ nữ này sướng hơn nhiều so với các cô con dâu trẻ khác trong thôn cùng độ tuổi. 
Người trong thôn dù là nhà có con trai hay có con gái đều lấy Lâm lão tứ làm ví dụ, ý là gả con gái hoặc tìm chồng thì cũng không thể tìm người như Lâm lão tứ, kẻ ăn không ngồi rồi, dựa dẫm vợ. 
Ai có thể ngờ được, thân là vợ của Lâm lão tứ mà Lý Xuân Hạnh lại có cuộc sống tốt đẹp đến vậy. 

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play