Ba anh em họ lẳng lặng đi theo.
Quả nhiên phát hiện Lâm Đông Chí đi tới chuồng bò.
Lâm Nam nhỏ giọng nói: "Nàng gan cũng lớn quá, rốt cuộc nghĩ cái gì vậy? Cũng dám tới gần người ở chuồng bò, nếu lỡ bị ai nhìn thấy, cả nhà mình đều bị nàng hại." Lâm Nam trước đây từng đi xem náo nhiệt, cảnh tượng đó thật đáng sợ.
Lâm Tây Tây đoán được ý định của Lâm Đông Chí, chắc là muốn làm quen với người ta.
Bọn họ sợ bị phát hiện, đứng khá xa, nghe không rõ Lâm Đông Chí đang nói gì với lão già lưng gù kia.
Chỉ thấy lão gù đó lặng lẽ quét dọn chuồng bò, vẻ mặt thờ ơ.
Cho đến khi có một đứa bé trai từ ngoài chuồng bò trở về, lão nhân kia mới có chút phản ứng, nhưng vẫn không để ý đến lời Lâm Đông Chí.
Lâm Tây Tây nhìn cậu bé kia có chút quen mặt, hình như hồi nhặt bông lúa đã gặp một lần, không có ấn tượng gì, lúc ấy chỉ thấy quần áo của nó còn rách nát hơn cả nàng.
Nhìn một hồi, Lâm Đông mắng một câu "Thật là đồ đầu đất" rồi dẫn theo em trai và em gái rời đi.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play