Editor: Quỳnh Anh 💕

___________________________

Cơ giáp của La Tái không tiến về phía trước mà lơ lửng trên không trung một hành tinh xa lạ. Trên màn hình quang não hiện lên dòng thông báo: [Sao Uy Đăng.]

Xuất phát từ Sao Đế Đô, chỉ trong chớp mắt đã gặp chiếc 257 kia. Nhưng khi kiểm tra khoảng cách thực tế, La Tái nhận ra nó được điều khiển từ một cự ly khủng khiếp, gấp đôi khoảng cách từ Sao Đế Đô đến Sao Á Tư.

Điều này chứng tỏ, chiếc 257 kia thực sự đạt tới trình độ ngoài sức tưởng tượng.

Môi mỏng của La Tái khẽ mím lại, cảm giác thất bại len lỏi trong lòng anh.

Dẫu vậy, với tốc độ 5.61 lần tiêu chuẩn, kỷ lục này vẫn đủ khiến tất cả mọi người ngỡ ngàng.

Màn hình quang não bất chợt chuyển hình, xuất hiện một khuôn mặt quen thuộc. Người đàn ông trong khung hình mang trên vai chiếc huy chương sáng chói, như ngôi sao dẫn đường giữa dải ngân hà.

Biểu tượng ấy không chỉ đại diện cho quyền lực mà còn là minh chứng của thực lực.

Điều bất ngờ hơn cả, người vốn nổi tiếng nghiêm khắc đó lại đang nở một nụ cười nhẹ. Đôi mắt sắc bén như chim ưng của ông ánh lên sự dịu dàng hiếm thấy.

“Quân trưởng, nghe nói cậu vừa lập kỷ lục mới?” Người đàn ông cất giọng trầm ổn.

La Tái lập tức đứng thẳng, đưa tay chào theo tiêu chuẩn quân đội: “Cảm ơn Nguyên soái!”

Nguyên soái Tưởng Hàn khẽ gật đầu, ánh mắt hiện lên sự tán thưởng. Ông tin rằng mình không nhìn lầm người. Với thực lực xuất sắc của La Tái, chỉ cần thêm thời gian, cậu hoàn toàn có thể kế thừa trọng trách, để ông được an tâm nghỉ ngơi.

Dẫu vậy, trong lòng Tưởng Hàn vẫn còn nhiều thắc mắc. Dựa trên hiểu biết của ông về La Tái, kỷ lục này lẽ ra phải được thiết lập trong một trận tác chiến không gian. Thế nhưng, thực tế lại xảy ra trên quỹ đạo thông thường.

Điều này chỉ có thể nghĩa là: La Tái đã đối mặt với một tình huống đặc biệt.

Tưởng Hàn chăm chú nhìn anh, giọng nói nghiêm nghị:

“Cậu rời nhiệm vụ bất ngờ, rốt cuộc là vì chuyện gì?”

La Tái trả lời ngay: “Thưa nguyên soái, tôi đang muốn báo cáo. Trong quá trình tìm kiếm chiếc cơ giáp 257 được báo hỏng, Tư Lỗi đã phát hiện nó xuất hiện tại Sao Á Tư với tốc độ siêu cấp. Tuy nhiên, hướng di chuyển của nó không thể xác định.”

Tưởng Hàn gật đầu, trầm giọng hỏi: “Vậy nên cậu quyết định tự mình ra tay?”

La Tái không chút che giấu: “Thưa nguyên soái, tôi từng chạm trán chiếc 257 này trước đây.”

Ánh mắt Tưởng Hàn lóe lên vẻ sắc bén hơn: “Ồ? Lập tức trở về Sao Đế Đô, triệu tập hội nghị khẩn cấp.”

“Rõ!” La Tái đáp mạnh mẽ.

Cùng lúc đó, tại Sao Á Tư, Tư Lỗi cũng nhận được lệnh triệu hồi, lập tức quay về Sao Đế Đô để tham dự hội nghị.

Thông tin quân trưởng La Tái thiết lập kỷ lục mới lan nhanh khắp nơi, nâng cao tinh thần toàn quân. Tất cả đều kinh ngạc và tự hào.

Tư Lỗi không kiềm chế được sự phấn khích và hưng phấn, trong lòng ngập tràn suy nghĩ rằng chiếc cơ giáp kiêu ngạo 257 cuối cùng cũng đã có kết cục xứng đáng – bị phá hủy!

Thế nhưng, chờ mãi mà vẫn không thấy hệ thống Liên Bang phát đi bất kỳ thông báo nào. Anh ta thầm nghĩ: “Không lẽ nó thực sự không hỏng sao?”

Sốt ruột muốn biết kết quả, Tư Lỗi lập tức kết nối với đội trưởng Vân Tư của tổ cơ giáp.

Dù sao, anh ta cũng không thể vượt cấp mà trực tiếp hỏi quân trưởng: “Ngài có bắt được chiếc 257 kia không? Nó đã bị phá hủy chưa?”

Ngoài dự đoán cuả anh ta là, khi hình ảnh hiện lên, khuôn mặt của đội trưởng Vân Tư trông như oán phụ chất chứa thâm cừu đại hận với ai đó vậy!

Tư Lỗi: “Hả? Vậy chiếc 257 đó…”

Vân Tư ngay lập tức cắt lời: “Đừng nói nữa. Chúng tôi đang nghi ngờ liệu nó có đạt đến kích cỡ tiêu chuẩn 260, thậm chí là 260plus.”

Tư Lỗi sốc đến mức như muốn rớt cả tim ra ngoài.

Kích cỡ 260 vốn chỉ tồn tại trong lý thuyết, ngay cả một chút hình dung cũng không có, vậy mà bây giờ lại có thể áp đặt lên một thứ “sắp hỏng” như đồ cổ 257 đó ư.

Đây là chân chính tát vào mặt họ!

Đội trưởng Vân Tư lại nhanh chóng quay lại vấn đề chính: “Tôi đã xin phép nguyên soái tổ chức một cuộc họp khẩn cấp. Tôi nghĩ cần có sự phối hợp liên ngành để thu thập mọi thông tin hữu ích về chiếc 257 đó.”

Tư Lỗi gật đầu lấy lệ: “Ừ, đúng là nên làm vậy.”

Nhớ lại cảnh tượng lúc ấy, anh ta không khỏi suy nghĩ nhiều thêm: Một chiếc cơ giáp dòng 257 lại có tốc độ nhanh gấp 5,61 lần cơ giáp quân trưởng. Đối với một đối thủ mạnh mẽ như vậy, phối hợp liên ngành có tác dụng sao?

Dù có bày ra một "thiên la địa võng" thì lại thế nào, tốc độ ấy vẫn có thể xuyên qua, không để lại thậm chí một tiếng thở dốc.

Tư Lỗi vừa tức giận, vừa nghi hoặc: Rốt cuộc là do uy lực của chiếc 257 kia hay là do người điều khiển nó?

Tiếng "duang" chấn động khi ấy, nghĩ thôi cũng thấy sợ.

Cùng lúc đó, chiếc cơ giáp 257, thứ đã đập tan lòng tự trọng của họ, như một con cá chạch len lỏi vào quỹ đạo Sao Lai Dịch, rồi lao nhanh về phía một tiểu hành tinh vô danh, cuối cùng lặng lẽ đáp xuống bên cạnh nhóm người sa cơ thất thế.

Khu vực này có môi trường phức tạp, không có bất kỳ địa chỉ cụ thể nào. Ngay cả người giao cơm hộp cũng chẳng muốn đến.

Nhưng điều đó không áp dụng với Hứa Ý. Bởi vì, người nghèo thì không có quyền chọn lựa đơn hàng.

 “Cơm của ngài đây. Chúc dùng bữa ngon miệng.”

Một ông lão chân thọt chậm rãi bước ra nhận cơm.

Dù nghèo khó nhưng ông vẫn boa thêm cho Hứa Ý hai đồng tinh tệ.  Bình thường có người giao đến đây đã là tốt rồi, huống chi lại là giao xa như vậy.

Đó là mỹ thực đến từ Sao Đế Đô đó!

Hứa Ý cảm thấy vận may hôm nay của mình không tệ.

Nhận được một đơn hàng từ Sao Đế Đô, Hứa Ý phải chạy xa tít tắp đến Sao Á Tư, tránh được cảnh cả chủ quán lẫn khách hàng tranh nhau cắt giảm tiền thưởng.

Để chuyến đi không trở thành công cốc, cô nhận thêm một đơn giao cơm hộp từ Sao Đế Đô tới Sao Lai Dịch. Khoảng cách tuy xa, nhưng chẳng ai muốn nhận, thành ra tiền công cao hơn hẳn.

Không chỉ thế, còn được thêm tiền boa.

Cơm hộp đã giao xong, kết thúc công việc!

Từ Sao Lai Dịch quay về Sao Á Tư, quãng đường xa xôi, tiêu hao rất nhiều năng lượng. Gần đây, những thương nhân vô lương tâm kia lại tranh nhau tích trữ, khiến giá năng lượng không ngừng tăng lên, làm người ta sầu chết đi được.

Nhưng tài xế giao cơm hộp nào không biết cách tiết kiệm năng lượng thì chắc chắn không phải là tài xế kỳ cựu.

Hứa Ý kiên quyết đưa ra lựa chọn táo bạo và nhanh gọn: đi theo con đường tắt vô danh ở ranh giới giữa Sao Lai Dịch và Sao Uy Đăng, một lối tắt dẫn thẳng ra vùng ngoài Sao Á Tư.

Hehe, giữa hai điểm, đường thẳng là ngắn nhất – chút kiến thức này Hứa Ý vẫn hiểu rất rõ.

Như vậy, không cần phải đi một vòng lớn, vừa tiết kiệm được sức lực, vừa tiết kiệm thời gian.

Chỉ có điều, con đường vô danh này, người dám đi đều không phải người thường.

Hứa Ý tin tưởng vững chắc vào câu danh ngôn của Lỗ Tấn: "Người đi nhiều sẽ thành đường."

Đúng vậy, đường là do bước chân mở lối!

Hứa Ý tập trung tinh thần, một tay điều khiển cơ giáp. Đầu tiên, cô cho cơ giáp từ từ bay lên, sau đó buông hoàn toàn điều khiển, để cơ giáp tự rơi tự do. Ngay trước khi rơi vào Tinh Quỹ, cô bật hệ thống hỗ trợ, dòng khí lập tức được kích hoạt, khiến cơ giáp nghiêng sang trái và trượt vào một lối nhỏ bên cạnh Tinh Quỹ.

“Hehe, chiêu này đúng là tuyệt!”

Đây là chiêu "trộm năng lượng" mà Hứa Ý thường dùng, vừa lười biếng lại vừa tiết kiệm.

Chỉ tốn chút năng lượng để bay lên, mà vẫn đạt được hiệu quả rơi đúng vị trí như dự tính. Dù ít nhưng lâu dần tích lại, có thể tiết kiệm được rất nhiều.

Con đường vô danh này, đúng như tên gọi, thực sự rất hoang vu.

Hứa Ý nhìn về phía trước, đến một cái bóng cơ giáp cũng không thấy. Cô nghĩ thầm: Còn chờ gì nữa? Nhanh chóng tranh thủ một chuyến, có khi kịp ghé qua quán ăn mới nhất để nhận chén canh miễn phí! 

Cơ giáp ngay lập tức lao đi, phát ra tiếng “duang” vang dội.

Hứa Ý bất lực thở dài, cảm thấy cực kỳ xấu hổ. Người ta dùng cơ giáp thì êm ru không tiếng động, còn cơ giáp của cô thì giống hệt ông già bị viêm phổi, vừa xuất phát đã khụ một tiếng, lại còn ho mang đờm.

Nhưng biết làm sao được, còn chạy được là tốt rồi, không đến nỗi uổng số tiền đã bỏ ra.

Nói thật, giao cơm hộp cũng chẳng cần đến cơ giáp loại 259 tốt thế làm gì.

Một chiếc 257, tuy cũ nhưng vẫn đủ dùng.

Hứa Ý điều khiển cơ giáp 257, xuyên qua hai tầng khí quyển khác nhau của Sao Uy Đăng và Sao Lai Dịch. Vì là cơ giáp đời cũ, hệ thống giảm xóc cũng không tốt, nên cảm giác hơi rung lắc và ngắt quãng.

Dù vậy, cơ giáp 257 có ưu điểm là kích thước nhỏ, trọng lượng nhẹ, nên cảm giác rung lắc không quá rõ ràng.

Phía trước là một khe hở dòng khí, chính là lý do khiến phần lớn người dân không dám chọn con đường vô danh này.

Bởi vì chẳng ai biết được dòng khí tụ ở khe hở sẽ mang lại rắc rối gì.

Hứa Ý cũng thấy sợ, nhưng nếu đã đi thì phải liều, tránh thoát được thì coi như không có chuyện gì.

Một chút gia tốc để lao nhanh lên phía trước cũng hữu dụng, nhưng thành thật mà nói, vách tường cơ giáp 257 quá mỏng.

Hứa Ý cảm thán: "Của rẻ là của ôi." Một con chim sẻ cũng có thể bị dòng khí mạnh mổ xuyên qua, nên phải cực kỳ cẩn thận.

Cô mở kính chắn gió và kích hoạt hệ thống thử nghiệm dòng khí nhỏ, vốn là một phụ kiện cô tự lắp thêm nhưng lại rất hữu dụng.

Đến gần khe hở dòng khí, hướng xoay của tiểu chuồn chuồn báo hiệu dòng khí đang thổi về phía nào. Nếu nó xoay tròn, nghĩa là đã gặp phải xoáy khí.

Để tránh dòng khí, Hứa Ý còn lắp thêm cánh khí động học và ống dẫn luồng khí ở hai bên và đuôi cơ giáp.

Trực diện đối đầu với dòng khí mạnh thì chắc chắn không ăn thua, cách duy nhất là mượn lực gió mà né đi.

Khi cơ giáp 257 bị dòng khí mạnh đẩy nghiêng sang một bên, Hứa Ý lập tức mở ống dẫn bên kia và cánh khí động học đối diện, cố gắng dẫn dòng khí xuống đuôi cơ giáp. Sau vài cú rung lắc, cơ giáp gần như không cần gia tốc, đã bị dòng khí đẩy đi.

Chỉ cần thao tác đủ nhanh, cô hoàn toàn có thể thoát khỏi vùng xoáy khí.

Chờ đúng thời điểm, Hứa Ý tăng tốc, cơ giáp lao như tên bắn, vượt qua khe hở trong gang tấc.

Cảm giác này, mạo hiểm thì rất mạo hiểm, nhưng sảng khoái cũng cực kỳ sảng khoái.

Chỉ một đoạn ngắn nữa, Hứa Ý đã thấy Sao Á Tư ở ngay trước mắt. Cô ngáp một cái rõ to, chuẩn bị kết thúc hành trình. Nhưng đột nhiên, một loạt ánh sáng chói lòa từ phía trước chiếu tới, khiến cô phải phanh gấp.

Mẹ nó! Mấy thằng trẻ nghé chơi cơ giáp này từ đâu nhảy ra vậy??!

 Hứa Ý vốn định lặng lẽ lách qua, nhưng bị một chiếc 259 sáng bóng ép phải dừng lại.

Đám trẻ nghênh ngang hét lớn: 

“Phá cơ giáp chắn đường bọn tao, hoặc là quay lại, hoặc là báo hỏng đi!”

… 

Tác giả có điều muốn nói:

Chờ xem ai sẽ khóc, hehe.

Lại thêm một kẻ vội vàng đi tặng đầu người!

… 

Chú thích:

[1] Thiên la địa võng (天罗地网): lưới trời; dùng để chỉ kế hoạch, thế trận hoặc hệ thống bao vây chặt chẽ, khiến đối phương không thể trốn thoát hay hành động.

… 

Editor: Chương dài quá chừngg, mọi người nhớ cmt trò chuyện với tui nhaa (^∀^●)ノシ. 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play