Editor: Quỳnh Anh 💕

___________________________

Hứa Ý nhanh chóng tập trung trở lại Tinh Quỹ.

Nếu không phải vì việc di chuyển trên các Tinh Quỹ thường gặp khó khăn, cô cũng sẽ không mở quang não để tiết kiệm năng lượng.

Dù sao, quang não cũng chỉ là công cụ hỗ trợ, mà đường bay trên các Tinh Quỹ thì cơ bản đều giống nhau, chỉ khác đôi chút mà thôi.

Sao Mã Nhĩ Đa đúng như danh tiếng của nó, là một hành tinh trẻ trung, sôi động và nhộn nhịp.

Nếu không phải vì sự phát triển vượt bậc, nơi đây đã không thể xây dựng được khu chợ second-hand lớn nhất toàn tinh tế.

Thứ gì thú vị, hot nhất đều có thể tìm thấy ở Sao Mã Nhĩ Đa.

Ngôi sao thời thượng.

Hôm nay, cô cũng phải cảm nhận sức hút của ngôi sao thời thượng này, hehe!

Tuy nhiên, đường đến Sao Mã Nhĩ Đa thì không phải lúc nào cũng thuận lợi.

Bởi vì là một hành tinh trẻ, cơ sở hạ tầng ở đây không được hoàn thiện như những hành tinh lâu đời và phát triển.

Ít nhất thì Tinh Quỹ ở đây vẫn còn khá… lộn xộn.

Hứa Ý đã lái xe rất cẩn thận, cố gắng tránh những đoạn đường chưa được sửa chữa, ổ gà chằng chịt. Nhưng mà…

“Duang!” Chiếc 257 lại phát ra âm thanh quen thuộc.

“Má ơi! Cái cơ giáp tồi tàn này!”

Hứa Ý chỉ còn cách giảm tốc độ để tránh việc nó lại xước xát thêm lần nữa.

Ngay lúc đó, cô nghe thấy tiếng kêu ca oán thán từ vài chiếc cơ giáp bên cạnh.

“A a a a a a, đường kiểu gì mà khó đi thế này!”

“Lại dẫm vào ổ gà! Phát điên mất!”

“Rốt cuộc con đường này có bao nhiêu cái hố vậy?”

“Sao Mã Nhĩ Đa nghèo hơn cả Sao Á Tư à? Sao không chịu sửa đường chứ?”

Hứa Ý khẽ thở dài. Sao Á Tư nằm không cũng trúng đạn.

Thật ra, Sao Mã Nhĩ Đa không hề nghèo. Kinh tế ở đây tập trung toàn bộ vào phát triển các ngành công nghiệp thời thượng, còn Tinh Quỹ? Ai thèm quan tâm!

Dù sao thì tinh dân ở đây cũng toàn người trẻ, đường có đầy ổ gà thì họ cũng chẳng sợ.

Bởi vì cơ giáp của họ đều được trang bị thần khí tránh hố tự động.

Đây chính là nét đặc trưng nhất mà Hứa Ý nhận ra khi di chuyển trên Sao Mã Nhĩ Đa.

Dưới mỗi chiếc cơ giáp bản địa, đều được gắn vài chiếc Vạn Hướng Luân. Cho dù là ổ gà hay bậc thang, họ vẫn có thể chạy băng băng mà chẳng gặp vấn đề gì.

Hứa Ý tỏ vẻ: Cô thật vô dụng.

Cô thầm nghĩ, khi đến Nhảy Nhảy Thị Trường, việc đầu tiên cần làm là kiếm vài chiếc Vạn Hướng Luân, lắp ngay cho chiếc 257 để tránh việc cứ va quệt lung tung.

Chỉ còn cách Nhảy Nhảy Thị Trường khoảng mười chiếc cơ giáp nữa, Hứa Ý đã cảm nhận rõ ràng sự thay đổi trong không khí.

Sao lại thế này? Sao Mã Nhĩ Đa đâu khác Sao Á Tư là mấy, sao lại nóng thế này?

Hứa Ý tiếp tục lái thêm khoảng ba chiếc cơ giáp nữa, tiến về phía trước.

Lúc này, Hứa Ý cuối cùng cũng nhìn thấy một hàng dài cơ giáp xếp thành đoàn rồng trước mặt.

Ôi trời, bảo sao nóng!

Nhiều cơ giáp như thế tụ lại một chỗ, không nóng mới lạ.

Chưa kể trong số đó không thiếu những chiếc 259 trọng tải lớn, còn có rất nhiều cơ giáp chuyên dụng để vận chuyển hàng hóa. Lượng nhiệt tỏa ra chắc chắn đã làm không khí xung quanh "nóng rực".

Xem ra ngày lễ khánh của Sao Mã Nhĩ Đa đã thu hút một phần ba số người trong toàn tinh tế đến đây.

Hứa Ý tự nhủ: Phải nhanh nhắm ngay một chỗ để đậu, bằng không đến lúc đó muốn có chỗ đứng cũng khó.

Khi chỉ còn cách Nhảy Nhảy Thị Trường năm chiếc cơ giáp, hàng dài cơ giáp phía trước bỗng nhiên dừng lại bất động.

Hứa Ý muốn khóc: Má ơi, ai mà nghĩ được lại có nhiều người thế này cơ chứ!

Mắc kẹt giữa đám cơ giáp chen chúc, tiến không được, lùi cũng không xong.

Cuối cùng, sau một hồi chờ đợi, cô cũng chen chân được vào cổng chính của Nhảy Nhảy Thị Trường.

Lợi thế của chiếc 257 nhẹ nhàng, linh hoạt ngay lập tức được thể hiện rõ rệt.

Giống như một con cá chạch, chiếc 257 lách qua những khe hở giữa các chiếc 259 cồng kềnh, vượt lên dễ dàng và nhẹ nhàng như không.

Cuối cùng, Hứa Ý cũng tìm được một chỗ đậu gần khu vực lâm đình.

"Ha, vận may cũng không đến nỗi tệ!"

Ngay khi cô vừa cho chiếc 257 vào vị trí, một chiếc 259 to lớn từ một góc nghiêng lao tới như muốn xông thẳng vào cô.

Hứa Ý nhanh nhẹn lùi lại nửa thân cơ giáp, dừng lại đúng lúc.

Hai chiếc cơ giáp đối đầu nhau, chẳng khác gì hai võ sĩ trên sàn đấu.

Từ chiếc 259 vang lên giọng nói qua hệ thống dẫn âm:

“Ê này, chỗ đậu này là tôi thấy trước, cô định cướp sao?”

Hứa Ý: "…"

… Thấy trước thì là của anh à? Thế tôi cũng nhìn thấy toàn bộ tinh tệ trong tinh tế, vậy có tính là của tôi không?

Cô bình tĩnh mở hệ thống dẫn âm, lễ phép đáp:

“Xin lỗi, vị trí này tôi đến trước. Tôi đi thẳng tuyến từ đầu tới đây, còn anh là từ đường chéo lao vào.”

Chiếc 259 vẫn không chịu thua, lớn tiếng:

“Ý cô là gì? Cô nhất định phải đậu ở đây đúng không?”

“Nếu tôi không nhường thì sao?”

Hứa Ý cố giữ bình tĩnh, tốt bụng nhắc nhở:

“Anh có thể không đậu được đâu, vì — ”

Chưa kịp nói hết, chiếc 259 đã tự ý tiến lên, vọt thêm một phần ba thân cơ giáp, chiếm lấy vị trí ngay sát chỗ đậu.

Từ trong hệ thống dẫn âm, giọng nói dạt dào đắc ý của chiếc 259 vang lên:

“Không có chỗ nào mà tôi không đậu được! Cô cứ đứng đó mà nhìn tôi đậu nhé.”

Hứa Ý bình tĩnh đáp lại:

“Ồ, thật bá đạo.”

Nhìn thì nhìn.

“Xin mời bắt đầu màn trình diễn của anh.”

Chiếc 259: “…” Không ngờ thật sự có loại người cứng đầu đến thế này.

Không khó hiểu khi cô ta đang lái một chiếc 257 rác rưởi.

"Được rồi, để tôi cho cô biết thế nào là trình độ ngừng đỗ thần cấp!"

Chiếc 259 không hề lùi bước hay giảm tốc, lao thẳng vào vị trí với một cú xử lý cực gọn ghẽ.

Thông thường nó luôn sử dụng đúng góc độ và thao tác như thế này: tiến vào vị trí, tắt máy, hành động nhanh nhẹn, tư thế cực ngầu.

Nhưng lần này…

[Cảnh báo! Cảnh báo! Cảnh báo!]

Khi chiếc 259 vừa sát đến cảm ứng tuyến ở cạnh vị trí, âm thanh cảnh báo vang lên liên tục không ngừng.

“Cái quái gì vậy?”

Mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía chiếc 259, buộc nó phải nhích sang bên một chút.

Kết quả của việc "nhích sang bên"?

Phanh!

Một tiếng vang lớn khiến không ít người giật mình.

Chiếc 259 đâm thẳng vào chiếc 259 trọng tải lớn đang đỗ ở bên cạnh, tiếng va chạm vang lên thảm thiết.

Chủ nhân của chiếc trọng tải lớn mới đi được vài bước, nghe thấy tiếng động liền vội vàng chạy trở lại. Anh ta chỉ thẳng vào chiếc 259 gây chuyện và quát lớn:

“Đồ chết tiệt, mày không biết lái thì đừng cố lái, làm mệt cả hàng xóm là tao đây!”

Hứa Ý: Wow, kiểu chửi này thật ngầu, khó mà học được đấy.

Cô đã bảo trước rồi là anh ta không đỗ được, nhưng anh ta lại không nghe.

Ai chà, cứng đầu ghê.

Chẳng lẽ anh ta không nhìn thấy rằng, ở Sao Mã Nhĩ Đa, vị trí đỗ xe so với các hành tinh khác đều nhỏ hơn hay sao?

Đặc biệt ở một nơi đông đúc như Nhảy Nhảy Thị Trường, cơ giáp đỗ chen chúc, mỗi vị trí đều nhỏ đến mức đáng thương.

Vị trí đó lại ở ngay cạnh chiếc 259 trọng tải lớn, dù chiếc 257 nhỏ gọn của cô muốn đỗ cũng phải cực kỳ cẩn thận, điều chỉnh hơi thở và kiểm soát hoàn hảo mới làm được.

Chưa nói đến việc chiếc 259 cồng kềnh kia cố tình đỗ sát vào. Cứng chọi cứng thì làm sao mà kết quả tốt được?

Chuyện đã xảy ra, rắc rối cũng đã đến.

Hai chiếc cơ giáp phải đưa nhau đến trung tâm báo cáo thiệt hại, kiểm tra mức độ hư hại trước khi tiếp tục xử lý.

Hai chiếc xe đi rồi, chỗ đỗ giờ chẳng ai tranh giành.

Hứa Ý vẫn quyết định chọn vị trí ngay bên cạnh, vì thuận tiện để cô cất đồ mua vào trong cơ giáp.

Cô tăng một chút tốc độ, điều chỉnh cơ giáp hướng vào vị trí và từ từ hạ xuống.

Người khác thì đặt toàn bộ cơ giáp xuống đất một cách bằng phẳng, còn Hứa Ý thì khác.

Cô hạ đuôi cơ giáp chạm đất trước, phần đầu cơ giáp mới từ từ hạ xuống sau cùng.

Cả quá trình hoàn toàn dựa vào Vĩ Ký cân bằng lực cùng với bánh đuôi xoay linh hoạt kéo phần thân trước, đảm bảo phần đầu cơ giáp không chịu bất cứ áp lực nào.

“Hoàn hảo!”

Cô đỗ xe vừa khít, còn giữ được một khoảng cách an toàn với cảm ứng tuyến. Ngay cả khi mở khoang cơ giáp để lấy đồ, cũng không chạm vào cảnh báo.

Hehe, giờ thì đi quét đồ thôi.

Phía sau có mấy người đang tìm vị trí cơ giáp, thình lình lại thấy được một loạt thao tác này.

What?

Cách thao tác này là làm sao mà thực hiện được? Dựa theo logic, rơi xuống ở khoảnh khắc đó, như thế nào cũng sẽ có một tiếng động mạnh, bởi lẽ đầu cơ giáp so với đuôi cơ giáp thì nặng hơn.

Nhưng vừa rồi chiếc cơ giáp 257 kia, lại an tĩnh đến mức không có chút tiếng động nào, hơn nữa còn liên mạch lưu loát, nước chảy mây trôi.

Khoan đã, 257 á?

257 vẫn còn tồn tại sao, hơn nữa còn dùng một bộ động tác khiến người khác kinh hãi, đầu và đuôi đều nhẹ nhàng rơi xuống đất mà ngừng lại.

Không đúng, vừa rồi là mình hoa mắt sao?

Hứa Ý không nghĩ tới chính mình ngày đầu tiên đến đây, đã thu hoạch được nhiều như vậy, hơn nữa còn là thu hoạch xa xỉ.

Vốn dĩ ban đầu khi vừa đến nơi này, dự định đầu tiên là mua Vạn Hướng Luân, không ngờ rằng, lại trước tiên gặp được một quán thú vị như vậy.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play