Kha Yến về sớm, Cố Trạch Án lái xe đến sân bay đón cậu, cửa đón khách đông nghịt người, Cố Trạch Án thấy người khác đều giơ bảng, đang suy nghĩ thì Kha Yến từ trong đám đông đi ra, cao hơn những người khác, nhìn một cái là thấy ngay, mặc áo phông đen, đeo tai nghe quanh cổ, ánh mắt quét qua đám đông, khóe môi bỗng cong lên cười, xuyên qua đám đông đen nghịt đi về phía Cố Trạch Án.
"Đợi lâu rồi phải không?" Kha Yến buông vali ra, ôm anh một cái.
"Sao em báo anh từ sớm?”
"Muốn cho anh một bất ngờ, lúc sắp lên máy bay, lại sợ anh không liên lạc được với em, lo lắng vớ vẩn." Kha Yến cười nói, "Chủ yếu là không nhịn được, chỉ muốn gặp anh sớm hơn thôi."
Hai người đi về phía bãi đỗ xe, khi ngồi lên xe, Cố Trạch Án hỏi: "Gia đình em nói sao?"
"Không nói gì cả." Kha Yến thắt dây an toàn, không để tâm, nói, "Cắt tiền sinh hoạt của em, không có gì to tát cả."
"Không sao, anh nuôi em." Cố Trạch Án nghĩ, anh đã dụ dỗ đứa con trai mà người ta nuôi lớn thế này, thì cũng phải chịu trách nhiệm thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT