Sau bữa tối, Cố Trạch An đang rửa bát trong bếp. Anh nghe thấy tiếng bước chân của giáo sư Cố đi lên lầu, đợi anh rửa xong bát đi ra, người đã không thấy đâu. Muốn nói chuyện riêng với ông một chút cũng khó.  
Anh treo khăn lau lên, lúc này nhận được tin nhắn từ Kha Yến:  
[Key]: Em đang ở dưới tầng nhà anh. 
Cố Trạch Án vừa trả lời tin nhắn của cậu, vừa bước ra ngoài. Đêm giữa mùa hè nóng bức nhất, tiếng ve kêu vang rền khắp nơi, bước vào sân, làn gió nóng hòa quyện cùng hơi ẩm phả vào mặt. Trong cái nóng không thể chịu nổi của đêm hè, bầu trời đầy sao lại rực rỡ sáng ngời. Kha Yến đứng dưới bóng cây, trông như vừa rời khỏi công ty, trên người vẫn còn mặc quần tây và áo sơ mi. Lần đầu Cố Trạch Án gặp cậu là vào năm ngoái, khi đó Kha Yến vẫn còn nét trẻ con, nhưng vài tháng qua dường như cậu đã trưởng thành một cách bất ngờ, đôi khi Cố Trạch Án cảm thấy mình không theo kịp bước chân của cậu.
“Em đến đây làm gì?” Cố Trạch Án hỏi.
Kha Yến chớp chớp mắt: “Không phải anh nói ở đây hai ngày thôi sao? Hôm nay là thứ Hai, đến ngày thứ ba rồi.”
Cố Trạch Án bước lại gần, Kha Yến khẽ hỏi: “Em ôm anh được không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play