Cố Trạch Án tỉnh dậy, cảm thấy khắp người đau nhức, đặc biệt là vùng eo và hông, có cảm giác hơi đau đớn. Bộ đồ ngủ khô ráo, trên người cũng không còn mùi rượu, chắc hẳn đã được dọn dẹp sau chuyện hôm qua.
“Anh tỉnh rồi?” Kha Yến bước ra từ phòng tắm, nửa ngồi lên giường, làm tấm đệm mềm lún xuống theo sức nặng của cậu.
Cố Trạch Án giữ vẻ mặt vô cảm, giả vờ bình tĩnh, hai tay nắm lấy mép chăn, từ từ kéo lên, cố gắng giấu mình vào trong.
Kha Yến vòng tay qua lớp chăn ôm lấy anh, kéo mạnh tấm chăn mà Cố Trạch Án như kiến tha nhà đang cố gắng kéo lên. Một tay cậu giữ chặt eo anh, tay kia chống cạnh tai anh, lại còn đè chân lên, không cho anh nhúc nhích.
Kha Yến hỏi:
“Còn đau không? Em đã thoa thuốc cho anh rồi.”
Cố Trạch Án không nhớ gì cả, không biết nên tự trách hay bực bội, vì dù sao đó cũng là một thời khắc quan trọng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT