Cố Trạch Án đi ra phòng khách, nhìn thấy vẻ mặt uất ức của cậu, mới nhận ra Từ Đông làm sao so được với Kha Yến. Vẫn là Kha Yến đáng yêu hơn, vừa đẹp trai lại vừa biết cách làm nũng, đáng yêu theo kiểu rất dữ dằn.  
“Mai đến lượt tôi nấu cơm đúng không? Tôi làm vài món cho em nếm thử, em thích ăn gì?” Cố Trạch Án bước tới xoa đầu cậu.  
Kha Yến nghiêng đầu tránh, nắm lấy cổ tay anh kéo anh ngồi xuống trên đùi mình. Cố Trạch Án bất ngờ ngồi lên chân cậu, thấy hơi ngượng, nhưng nhìn vẻ mặt giận dỗi phồng má của cậu, anh đành thôi, mặc cậu ôm một lúc.  
Thấy anh ngoan ngoãn như vậy, mọi sự ghen tuông trong lòng Kha Yến cũng tan biến hết. Cậu hôn nhẹ lên má anh, “Không cần anh nấu cơm.” Cậu nâng cằm Cố Trạch Án, xoay mặt anh lại, cúi đầu cắn môi anh, hôn rất lâu, cuối cùng cũng cảm thấy thỏa mãn. Cậu nhỏ giọng hỏi, “Anh với Từ Đông có làm chưa?”  
Cố Trạch Án bị sặc nước bọt, ho dữ dội.  
Thấy anh phản ứng không ổn, Kha Yến lại càng chắc mình đoán đúng, sắc mặt lập tức xấu đi.  
Cố Trạch Án ho một lúc lâu, cúi đầu, mặt đỏ bừng, “Em bị làm sao thế? Khi đó tôi còn là học sinh trung học, chưa đủ tuổi thành niên!”  

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play