Nhân lúc Kha Yến không ở nhà, Cố Trạch Án dọn dẹp căn hộ một lượt. Chăn gối được mang ra phơi, bàn ghế đều lau sạch sẽ. Sau khi làm xong, anh bước vào phòng của Kha Yến.
Căn phòng nhỏ đến mức chỉ đủ kê một chiếc giường và một tủ quần áo, không có chỗ đặt bàn. Bình thường, khi anh làm việc thêm trong phòng làm việc, Kha Yến sẽ ngồi ở bàn ăn trong phòng khách để học bài, sách vở và máy tính vứt bừa bộn khắp nơi. Trước đây, anh thấy như vậy cũng chẳng sao, nhưng bây giờ thì khác. Cố Trạch Án cảm thấy không thể để “người yêu” của mình chịu thiệt thòi như thế.
Anh trầm ngâm nghĩ xem nên mua thêm một chiếc bàn để đặt vào phòng làm việc hay cải tạo cả phòng làm việc thành phòng ngủ. Đang suy nghĩ thì Kha Yến quay về.
Kha Yến bước vào bếp đặt đồ xuống, thấy trên mặt Cố Trạch Án lấm tấm mồ hôi, tò mò hỏi:
“Anh bận gì thế?”
“Tôi đang nghĩ, hay là mua thêm cái bàn nữa để đặt trong phòng làm việc, em đọc sách hay dùng máy tính cũng tiện, không phải di chuyển lung tung.” (đang hẹn hò thử nên đổi xưng hô luôn nha)
Kha Yến cảm thấy Cố Trạch Án hơi thừa thãi. Dù sao, ở đây cũng không lâu, hẹn hò xong vẫn phải chuyển sang nhà lớn hơn, mà đồ đạc của cậu cũng không ít. Nhưng cậu rất hiếm khi thấy Cố Trạch Án hào hứng như vậy. Đôi mắt anh sáng bừng, nụ cười rạng rỡ, khiến Kha Yến không kìm được mà đi theo anh vào bếp, rồi lại theo anh ra ngoài. Tim cậu như không còn là của mình nữa, đập điên cuồng như đang nhảy một điệu valse trong lồng ngực.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT