Ở nhà bên cạnh, cô út không lên lầu hai, ngồi ở chỗ luống rau nhỏ trong sân sau, ngây ngốc nhìn dây leo bò trong sân dưới ánh trăng.
Cố Trạch Án biết bà ấy thương mình, từ khi bà ấy còn là thiếu nữ, đã nuôi Cố Trạch Án, lúc đó còn chưa có Lý Diễm, Cố Trạch Án vừa mới biết đi, cô út cũng mới tốt nghiệp đại học, lúc chẳng biết gì đã làm mẹ thay.
Cố Trạch Án kéo ghế đẩu nhỏ lại gần, ngồi xổm trên chiếc ghế nhỏ bằng hai viên gạch, lúc vào cửa anh đã vớ một nắm hạt dẻ cười trong phòng khách, ngồi xuống rồi bóc ra ăn.
Nước mắt của cô út còn chưa lau khô, đã thấy anh ăn, tức giận đẩy vai anh, "Cháu còn lòng dạ ăn! Cha cháu sắp có con trai mới rồi!"
"Mới với cũ gì chứ." Cố Trạch Án bóc một hạt nhét vào miệng bà ấy.
Cô út vừa nhai hạt dẻ vừa vẫy tay: "Không được, không thể để họ cưới nhau."
"Họ tự do yêu đương, muốn cưới thì cứ cưới, để lát nữa hỏi xem họ có tổ chức đám cưới không."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play