Khi Kha Yến đợi đến hơi sốt ruột, Cố Trạch Án ủ rũ trở về nhà, tay xách theo túi giấy chưa tặng được.
Cậu không kìm được nụ cười, ngồi xếp bằng trên ghế sofa, cười đến nỗi đầu gối cũng run lên, thấy bộ dạng Cố Trạch Án thất thểu, bèn trêu chọc: "Ồ, Giám đốc Cố về sớm thế, không đi dạo phố với Lâm Lâm yêu dấu à? Mua vài bộ quần áo mới, mặc dịp mùng 1 tháng 5 chẳng hạn."
Cố Trạch Án đặt túi giấy lên bàn, cởi áo khoác ra treo ngay ngắn, buồn bã nói: "Chia tay rồi."
Kha Yến sững người, buột miệng: "Chia tay luôn ạ?"
Cố Trạch Án híp mắt, quay đầu nhìn cậu.
Kha Yến cười toe toét, nhảy xuống khỏi ghế sofa, còn chưa kịp đi dép, chân trần chạy lại gần, đến gần rồi mới thu lại cảm xúc, nhẹ nhàng hỏi: "Thật sự chia tay rồi ạ?"
Cố Trạch Án lập tức nổi giận: "Có gì mà cười? Cậu vui khi người khác gặp họa à!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT