Khi Cố Trạch Án kịp phản ứng, Kha Yến đã đi mất. Anh thực sự không hiểu sao cậu lại giận nữa. Suy nghĩ một lúc, anh đi tới cửa phòng, gõ nhẹ vài tiếng. 
Trong phòng không có động tĩnh, Cố Trạch Án thử mở hé cửa thì thấy Kha Yến đang cuộn tròn trong chăn. Thân hình to lớn của cậu nằm gọn trên chiếc giường rộng 1m2, trông thật tội nghiệp.  
Cố Trạch Án ngồi xuống mép giường, vỗ nhẹ vai cậu qua lớp chăn, nhẹ giọng hỏi:  
“Làm sao mà lại giận nữa rồi?”  
Kha Yến kéo chăn trùm kín đầu.  
Cố Trạch Án nghiêng người đè lên, cười nói:  
“Dạo này có phải tôi làm khó cậu quá không? Hay là mai để tôi nấu bữa cơm cho cậu, tôi nấu ăn ngon lắm.”  

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play