Cố Trạch Án điều chỉnh lại tâm trạng, quyết định bắt đầu lại từ đầu.
Vào cuối tháng, Trần Minh lại giới thiệu cho anh một đối tượng, bảo anh cuối tuần đi gặp thử. Đó là một người bạn trong nhóm luyện thi của cậu ấy, năm sau sẽ tốt nghiệp đại học và hiện đang chuẩn bị thi cao học. Trần Minh đảm bảo rằng người này trông giống tám phần so với trong ảnh, vì anh ấy đã tự mình xác nhận tại tòa nhà giảng dạy.
Cố Trạch Án cũng khá cảm động, nếu thật sự có thể thành công yêu đường, anh phải gửi một bao lì xì lớn cho Trần Minh.
Trả lời xong tin nhắn của Trần Minh, Cố Trạch Án úp điện thoại xuống bàn trà, cởi giày ra và nằm lên sofa, dùng tay che mắt lại nghỉ ngơi.
Kha Thịnh Phàm ngồi bên cạnh nhìn thấy thì cười, “Cậu đến đây ngủ à?”
“Chỉ có ở chỗ cậu tôi mới thoải mái một chút.” Cố Trạch Án mệt mỏi không chịu nổi, lại hỏi, “Có cái chăn nhỏ không, cho tôi đắp với.”
“Cậu đúng là tổ tông của tôi.” Kha Thịnh Phàm đâu có chăn, lấy một chiếc áo khoác ném cho anh, Cố Trạch Án vội vã kéo lên, đắp lên bụng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT