“Cậu hạ sốt chưa?” Cố Trạch Án vội chuyển chủ đề, “Trên đường tan làm, tôi tiện đường ghé qua thăm cậu, mang cho cậu chút cháo.” Anh nhìn quanh phòng, căn phòng gọn gàng nhưng vẫn toát lên vẻ tự nhiên. Trên tường dán áp phích của các ngôi sao bóng rổ, giá sách chất đầy truyện tranh, thiết bị điện tử đặt thành đống, trông chẳng khác nào phòng của một nam sinh đại học tràn đầy sức sống.
Kha Yến bước tới, đứng trước mặt anh, “Anh sờ thử xem.”
Cố Trạch Án theo bản năng liếc nhìn cơ ngực của cậu, “Hả?”
Kha Yến trợn mắt, thở phì phò: “Tôi bảo anh sờ trán! Anh nghĩ linh tinh gì thế?”
Cố Trạch Án ho khẽ, đặt tay lên trán cậu. Có vẻ không còn nóng nữa. Tuổi trẻ đúng là tốt, hạ sốt nhanh như vậy, nếu cậu không để ý thì chắc chẳng phát hiện mình bị bệnh.
“Hình như hạ sốt rồi, thôi được rồi, cậu ăn chút cháo, tôi về đây.”
“Đã tới rồi thì ngồi chơi một lát chứ.” Kha Yến ngồi xuống bàn, vắt chéo chân, mở hộp đồ ăn, “Anh ăn chưa?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT