Sở dĩ ban quản lý tòa nhà vẫn có thể phát đồ ra ngoài không chỉ là vì trước đó bọn họ đã cướp của tầng 6 mà còn nhờ gia đình của Lưu Thục Cầm.
Sau khi Lưu Thục Cầm chết, chồng và con trai của bà ta đến nhà Vương Cường náo loạn, yêu cầu Vương Cường ra mặt báo thù.
Đây là lần đầu tiên Vương Cường nhìn thấy chồng và con trai của Lưu Thục Cầm, trước đó vẫn là Lưu Thục Cầm tự mình đi lại bên ngoài. Lúc làm việc ở ban quản lý tòa nhà, bà ta cũng rất biết làm việc. Đáng ghét thì đáng ghét một chút, nhưng mỗi lần có việc, bà ta đều tích cực bôn ba ở tuyến đầu, Vương Cường cảm thấy bà già này rất được việc.
Anh ta vẫn luôn nghe Lưu Thục Cầm nói con trai mình sợ hãi như thế nào, không dám ra ngoài như thế nào, rồi sợ con trai bị đói… vân vân. Lúc ấy bà ta dám cả gan cướp đồ trong tay Khương Nặc cũng là vì con trai bà ta đang tuổi ăn tuổi lớn, bà ta sợ con trai bị đói.
Vì thế trong ấn tượng của Vương Cường cảm thấy con trai của Lưu Thục Cầm là một đứa trẻ chưa lớn. Không ngờ khi người đó tìm tới cửa, Vương Cường lại thấy một người đàn ông ba mươi tuổi đang khóc sướt mướt ăn vạ ở nhà Vương Cường không chịu đi cùng với cha của gã, la hét muốn báo thù.
Vương Cường bị hai tên phế vật này khiến cho rất sốc.
Anh ta suy nghĩ một lúc, Lưu Thục Cầm nuôi hai phế vật này không tệ, chứng tỏ trong nhà chắc chắn có giấu đồ ăn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play