Hai ngày này Đàm Linh rất mệt mỏi, ngủ thiếp đi bên cạnh Uông Tiệm Ly, nghe thấy bọn họ gọi, mới dụi mắt ngồi thẳng dậy: “Chuyện gì?” 
Trương Thành nói: “Anh bị người phụ nữ điên Khương Nặc kia chém, chảy rất nhiều máu, muốn lau người, nhưng không có khăn sạch, có thể cho anh một cái không?” 
Nghe thấy tên Khương Nặc, đáy mắt Đàm Linh đều là ý hận, đối xử với Trương Thành cũng nhiều thêm một phần chung kẻ thù. 
“Khăn mặt ở phòng ngủ, tôi đi lấy cho anh.” 
Nói xong, Đàm Linh lấy chìa khoá từ trong túi xách tay của cô ta ra, trở về phòng ngủ một chuyến. 
Lưu Văn Nghĩa âm thầm ghi nhớ, chờ Đàm Linh ngủ lại lần nữa, lặng lẽ lấy chìa khoá ra, vung vẩy trên tay, đắc ý nhướng mày với Trương Thành: “Đêm nay được sướng rồi.” 
Từ khi Uông Tiệm Ly bị thương, Lý Mộng đã cảm thấy không ổn, hai ngày này cô ấy cơ bản không rời khỏi phòng. đói thì ăn chút lương khô uống nước. 
Ngay cả ngủ cũng mang theo dao bên cạnh. 
Đàm Linh một lòng nhào đến cạnh Uông Tiệm Ly, ngoại trừ lấy đồ thì gần như không trở lại phòng ngủ, Lý Mộng muốn nói chuyện với cô ta một chút cũng không có cơ hội, trong lòng âm thầm có hơi lo lắng. 

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play