Trong chớp mắt này, Vương Cường đối mặt với đôi mắt lạnh lùng của Khương Nặc, ngón tay mảnh khảnh của cô gái móc vào dây cung, dường như đang nhìn một con sâu con kiến sắp chết. 
Anh ta nhịn không được toàn thân run rẩy, bị doạ cho tim đột nhiên ngưng đập, một loại trực giác mãnh liệt nói cho anh ta biết: Anh ta sẽ chết. 
Vương Cường kêu to chạy trốn xuống dưới: “Đi mau! Chạy mau!” 
Những người khác thấy Vương Cường cũng đã chạy, nào còn dám ở lại, nhao nhao chạy trốn, ngay cả Uông Tiệm Ly đã ngất đang được Trương Thành đỡ cũng dùng hết sức lực cuối cùng rút đi. 
Nhìn hành lang trong nháy mắt sạch sẽ, trên mặt Khương Nặc hiện lên nụ cười lạnh. 
Đương nhiên cô biết còn chưa kết thúc. 
Toàn thân Uông Tiệm Ly đều là máu trở về, trên bả vai và chân còn cắm hai mũi tên, tai cũng be bét máu, Đàm Linh bị doạ toàn thân run rẩy, nước mắt chảy không ngừng. 
“Tiệm Ly... Anh sao vậy?” 
Vương Cường cũng theo vào, ngồi trên ghế sofa, lau mặt, chửi mắng: “Đừng khóc nữa, khóc có ích sao?” 

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play