Nhưng bọn họ sẽ không cung cấp thức ăn, không cho chỗ ở cũng không chấp nhận bất kỳ sự xáo trộn nào.
Sự nhượng bộ duy nhất mà bọn họ có thể làm chính là cho mượn Hứa Hàng để làm hướng dẫn viên du lịch, nhưng sau đó không cho phép mang anh ta đi.
Khi phiên dịch câu nói này, Hứa Hàng rất do dự, sợ Khương Nặc thật sự mặc kệ mình. Anh ta vừa truyền đạt nội dung vừa nháy mắt vô cùng đáng thương, xin cô cứ đồng ý trước.
Trao đổi xong, Hứa Hàng quỳ xuống đất lạy trưởng tộc rồi dẫn hai người Khương Nặc đi ra khỏi hang động.
Lúc rời đi, những người khác trong làng cũng tới, có nam có nữ, có già có trẻ, mấy chục ánh mắt nhìn chằm chằm bọn họ, có một loại thần thái như đang nhìn hàng.
Hứa Hàng dẫn bọn họ đi đến một cánh rừng tùng tuyết khác rồi chợt bật khóc.
Anh ta khóc thật sự đau lòng, nước mắt nước mũi lem luốc khiến cho Khương Nặc hoàn toàn bối rối.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play