Sau khi luyện tập ra một thân mồ hôi, Khương Nặc vừa tắm xong đi ra ngoài thì nghe thấy tiếng mẹ gọi.
“Ra ăn cơm thôi.”
Đồ ăn đã được dọn lên bàn, cà tím xào mắm, ớt xào thịt, còn có canh bí đao nấu với tôm bóc vỏ, đủ cả sắc hương lẫn vị, nhìn mà thấy thèm. A Muội trực tiếp ngậm bát của mình chạy tới, nói về tốc độ ăn cơm thì nó là người đứng đầu.
Khương Nặc đang ăn cơm thì thấy Vu Nhược Hoa mãi không động đũa mà đang suy nghĩ gì đó, bèn hỏi thẳng:”Mẹ, mẹ đang nghĩ gì vậy?”
Vu Nhược Hoa lấy lại tinh thần: “Sau khi chúng ta chuyển đến nơi này, mẹ dẫn A Muội ra ngoài tản bộ, cũng tán gẫu với người trong tòa chung cư này, coi như cũng có chút thân quen... Hôm nay mẹ thấy bọn họ đang bàn bạc một chuyện, bọn họ muốn đi vớt đồ, đang hỏi có người nào tình nguyện đi không, mẹ định đi.”
“Vớt cái gì vậy?”
“Trong tiểu khu có một siêu thị nhỏ, hàng hóa rất nhiều, nhưng bị ngập đã lâu, bọn họ nói muốn đến xem có thể vớt được chút vật tư nào không.” Vu Nhược Hoa nói tiếp: “Mẹ chợt nghĩ, chúng ta có thể đóng cửa không ra, nhưng mãi không lộ diện sẽ khiến người ta nghi ngờ, bọn họ sẽ cảm thấy nhà chúng ta giấu rất nhiều đồ ăn, mẹ ra ngoài một chuyến còn có thể nghe ngóng chút tin tức, con nói có đúng không?”
Bà ấy nói xong còn nghiêm trang bổ sung thêm một câu: “Chúng ta làm gì cũng phải nghĩ trước nghĩ sau.”
Khương Nặc: “...”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play