Vu Nhược Hoa hâm sữa xong, nhìn thấy vẻ mặt không nói nên lời của Khương Nặc lại thấy kỳ quái: “Sao thế, hai đứa chưa ngủ chung với nhau à?”
“Không có mà…”
Vu Nhược Hoa ngẩn ra: “Ồ... Mẹ nghe Tiểu Hoàng nói quan hệ của hai đứa như vậy từ lâu rồi, chẳng lẽ là thằng bé đó hiểu lầm?”
Khóe miệng Khương Nặc giật giật.
“Tiểu Hoàng đã tới đây à?”
“Ừ, đưa vật tư tới cùng với đội trưởng Trần. Thằng bé đó rất láu lỉnh, cũng hay nói, có nói chuyện với mẹ một lúc.”
Khương Nặc không có sức vỗ trán nữa, cậu ta đâu chỉ hay nói thôi đâu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT