Đầu giường có một cái đồng hồ điện tử nhỏ, Khương Nặc nhìn đồng hồ, nói với bà ấy: “Muốn đi thì phải đi sớm, bây giờ bà thu dọn đồ đạc đi, chúng ta sẽ ra khỏi căn cứ, tôi chờ bà ở cửa.”
Giang Cầm sờ lên đầu vai của mình: “Nhưng bây giờ tôi không thể đi xa được.”
“Tôi có xe.”
“Vậy được!” Giang Cầm nhanh chóng hạ quyết định.
Đồ đạc của bà ấy cũng không nhiều, chỉ có hai chiếc chăn lông nhung, một ít quần áo chống lạnh, còn có chút đồ hộp, thịt khô, thực phẩm bổ sung, thuốc men cùng với một ít vật tư sinh học.
Tất cả chỉ nhét vừa trong một cái vali lớn, chỉ là cái chăn bông thật sự chiếm không gian, hơn nữa khiêng mấy thứ này ra ngoài cũng quá rêu rao, vừa nhìn đã biết bà ấy chuẩn bị chạy trốn.
“Như vậy đi, bà mang vali hành lý ra ngoài, mấy thứ chăn bông và quần áo thì để tôi mang ra, chia nhau ra hành động sẽ không quá gây sự chú ý.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play