Khương Nặc nhìn thấy Tiểu Hoàng hô hấp thuận lợi, đã gần như khôi phục, mới nói: “Nhắm mắt lại.” 
Tiểu Hoàng vô cùng nghe lời, nói nhắm là nhắm.
Khương Nặc lấy từ trong không gian ra một mảnh vải đen, để Tiểu Hoàng bịt mắt mình lại. 
Trong phòng vốn dĩ đã tối đen, lại còn che lại như thế, Tiểu Hoàng không nhìn thấy bất cứ thứ gì, ngược lại còn không sợ như vậy.
Cậu ta biết, Khương Nặc lãng phí thời gian làm những chuyện này, đã nói rõ cô không có ý định vứt bỏ để cho cậu ta tự sinh tự diệt. 
Cậu ta yếu như con gà, với cục diện trước mắt kiểu gì cũng là cái chết, ôm bắp đùi là khả năng sống sót duy nhất mà cậu ta làm được, chỉ cần Khương Nặc không mặc kệ cậu ta, là cậu ta có thể sống. 
Nghĩ đến chuyện này, Tiểu Hoàng trái lại thả lỏng hơn. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play