Ồ, Khương Nặc hiểu rồi, là nhờ cô làm công nhân khuân vác.
“Không thành vấn đề.” Cô suy nghĩ một chút: “Anh chỉ mang đội trưởng Trần đi thôi à? Cậu Tiểu Hoàng kia thì sao?”
Nhắc tới Tiểu Hoàng, Vân Diệu liền cảm thấy hơi đau tai, anh lắc đầu nói: “Nhà họ Văn sẽ dẫn bọn họ đến Đại Hưng Lĩnh, đến lúc đó lại nói.”
“Anh cũng thật mềm lòng.” Khương Nặc cười cười.
Tiểu Hoàng có quá nhiều tâm nhãn, thỉnh thoảng hợp tác thì được, không thích hợp dẫn theo bên người, Vân Diệu cũng hiểu điểm này nên chỉ cần Trần Chính Vũ.
Nhưng dù sao thì đã làm ầm ĩ ở bên tai anh lâu như vậy mà vẫn không chết vì nói.
Nhà họ Văn chuẩn bị cho Vân Diệu một căn nhà, khi anh không có ở đây thì Trần Chính Vũ ở lại trông coi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT