Khương Nặc nhìn ra sự thất vọng của con bé: “Không dễ tìm không có nghĩa là không tìm được. Em đừng đào mấy phiến dưới đất, đào lên rồi cũng không phù hợp với chiếc nỏ này, trước tiên em cứ suy nghĩ thiết kế đi, phác họa kiểu dáng cho chị, chị đi tìm một ít trúc biến dị rồi vót thành hình dạng mà em cần, thứ này tự em tước không được đâu.”
Ánh mắt Ngô Tiểu Giang sáng rực lên, lộ ra vẻ vui sướng rõ ràng.
Nhưng Khương Nặc lại bổ sung thêm: “Nhưng mà không thể xem chiếc nỏ gắn tay này là vũ khí chính, chỉ nên sử dụng trong nhất tình huống bất ngờ mà thôi, chúng ta vẫn nên tập trung vào loại nỏ cầm tay bình thường và nỏ lớn.”
Cô không thiếu trúc nhưng chặt trúc không phải là một chuyện dễ dàng, những vũ khí bình thường đều không chặt được, chỉ có thanh chủy thủ của Vân Diệu là có tác dụng.
Nhưng bản thân cô cũng không muốn dùng phần lớn thứ này để làm thành vũ khí.
Phiến trúc bắn đi rất dễ rơi vào tay người khác, chỉ cần sơ suất một chút là thứ này sẽ trở thành vũ khí sắc bén trong tay đối thủ.
Đôi lúc dùng trong những tình huống đánh úp thì được, dùng số lượng lớn thì sớm muộn gì cũng xảy ra vấn đề.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play