Khương Nặc rời nhà rất lâu rồi, rất muốn trở lại bên cạnh mẹ, nhưng vì bảo vệ bà, thì nhất định phải khiến cho mình trở nên mạnh mẽ, không có khả năng mỗi ngày đều ở cùng nhau. 
“Chỉ cần hàng mẫu thế hệ đầu tiên có thể đưa đến căn cứ nguyên vẹn, cho dù có mất những tài liệu kia, đám Dư Tịch Dương hoàn toàn có thể sớm hoàn thành sản xuất hạt giống hàng loạt, nếu như bọn họ gặp phải vấn đề gì, cũng có thể để Trịnh Nhất Hiên nghĩ cách liên lạc với tôi. Bốn tháng hoàn thành sản lượng hạt giống, 7 tháng nhóm lương thực đầu tiên có thể nhanh chóng hoàn thành, tôi có về căn cứ hay không thì cũng thế.” 
Chu Duyệt Nghiên nhìn về phía Khương Nặc, chậm rãi nói: “Cô Vu, tôi có bằng tiến sĩ kép sinh vật học và kỹ thuật thần kinh, cô đồng ý thu nhận tôi, tôi sẽ có ích.” 
Khương Nặc nhìn cô ấy một chút, lại hỏi: “Làm sao cô biết tôi có thực lực để thu nhận cô chứ? Nếu như chỉ là ăn rồi ngồi chờ chết, cô đi theo tôi chẳng lẽ không phải là lãng phí một loại tài nguyên à?” 
Chu Duyệt Nghiên dùng ngón tay chấm vào bụi than, viết một mật mã ở trên mặt đất. 
“Đây là ám hiệu mà Trịnh Nhất Hiên cho tôi, ý là: Tin tưởng cô ấy, phục tùng cô ấy.” Chu Duyệt Nghiên nói: “Tôi cảm thấy anh ấy đã từng cân nhắc đến khả năng tôi không thể quay về căn cứ.” 
Khương Nặc thêm củi vào đống lửa, để cho lửa cháy vượng hơn chút. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play