Khương Nặc nghe xong cũng không nói gì khác, chỉ hỏi: “Cái đó ở đâu?”
“Ở bên trái nhà máy điện hạt nhân có một căn nhà nhỏ năm tầng độc lập, bên trong dùng ánh sáng đỏ xanh 24 giờ thay thế ánh mặt trời tiến hành quang hợp.” Cô ấy dừng một chút: “Nơi đó không có nhân viên bảo vệ nhưng bên ngoài nhà có bức xạ mạnh, còn có điện cao áp nên rất khó đi vào. Tôi đến đây lâu như vậy nhưng mới chỉ đi qua đó một lần. “Đất linh” này rất hiếm, tôi nhìn thấy nó chỉ lớn bằng một cái bể cá vàng, bên trong có trồng một cây dược liệu mà tôi chưa từng thấy bao giờ, có thể đựng vừa trong một cái ba lô, nhưng mà…”
Nói tới đây, giọng nói của cô ấy trở nên trúc trắc, bản thân cũng cảm thấy rất không thực tế.
Nơi đó quá khó để đi vào.
Lần trước cô ấy đi vào là công thức điều chế cải tiến còn thiếu một bước nữa là hoàn thành, đơn xin mới được chấp nhận.
Khi đó cô ấy mặc một bộ quần áo chống phóng xạ dày nặng, vào một căn phòng hoàn toàn khép kín, lại đi xuyên qua nhiều cánh cửa kim loại, nhìn thấy dòng điện cao thế chạy từ vách tường đến xuống sàn nhà.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play