Nhà họ Diệp đang điên cuồng tìm anh đến như vậy, mà anh lại điềm nhiên như không lẻn vào căn cứ của người ta đi dạo một vòng, thật sự là…
Cô lại tìm Trịnh Nhất Hiên, đem bản vẽ kết cấu của căn cứ Thái Thương giao cho anh ta.
“Anh Trịnh, bây giờ anh bảo mấy người Dư Tịch Dương rút lui đi, đừng có mang theo quá nhiều đồ đạc, rời đi ngay trong đêm đến căn cứ số một Nam Giang. Tôi sẽ giúp anh cứu Chu Duyệt Nghiên ra rồi đến căn cứ hội hợp với anh.”
Trịnh Nhất Hiên nghe xong ngây ngẩn cả người, anh ta trầm giọng nói:
“Cô Vu, chuyện gì tôi cũng có thể nghe theo cô hết. Nếu như cô muốn tôi rút lui thì tôi cũng sẽ nghe theo, nhưng thứ lỗi cho tôi lắm miệng một câu, hạt giống đời thứ hai còn cần một năm rưỡi nữa mới có thể gieo trồng hàng loạt được. Nếu như bây giờ rút lui thì sự kiên trì của mấy người Duyệt Nghiên sẽ trở nên không có chút ý nghĩa nào.”
“Không cần một năm rưỡi.” Khương Nặc nói: “Toàn bộ tài liệu của viện nghiên cứu đang ở chỗ tôi, tôi đã hỏi Dư Tịch Dương rồi, quá trình này có thể rút ngắn xuống còn 5 tháng, cho dù không có sự ủng hộ của phía trên thì cũng có thể hoàn thành được.”
Trịnh Nhất Hiên trầm mặc một lúc lâu, anh ta nhất thời không cách nào hình dung được cảm xúc của mình lúc này, có khẩn trương, có lo lắng, cũng có niềm vui sướng không che giấu được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play