Nhưng Khương Nặc cũng chỉ nói vậy mà thôi, Vân Diệu vẫn có cảm giác hiện diện rất mạnh mẽ, chỉ nhìn thần thái thôi đã dễ dàng nhận ra, cách này không hoàn toàn có thể áp dụng được.
Nhưng làm thì vẫn tốt hơn là không làm.
...
Khi ngồi cùng Vân Diệu bên chiếc bàn nhỏ, Khương Nặc thường pha một ấm trà bằng nước suối không gian, lại uống từng ngụm nhỏ.
Ở đây cách âm kém đến nỗi ngồi trong phòng mà cũng có thể nghe thấy tiếng ngáy ngủ ở bên cạnh, còn có tiếng nói chuyện của đôi vợ chồng ở xa hơn, tiếng đứa nhỏ nép vào bên người mẹ mình để sưởi ấm.
Đặt mình trong đó, Khương Nặc lại không bài xích những âm thanh này, đây là bằng chứng chứng minh rất nhiều người vẫn đang cố gắng sống sót.
Nhưng cô vẫn ghét sống ở căn cứ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT